Kiểu của bác Luyến là 4 ray cho trục Z, không dễ làm đâu bác ạ, máy nhỏ thì bác cứ làm bình thường thôi, lắp 4 ray khoai lắm.
Máy của bác từ 100 kg trở lên là phải dùng dụng cụ để di chuyển rồi, nặng thêm tí cũng vậy thôi nên bác bỏ bớt các lỗ khoét trên mặt trục Y đi.
Ốc khóa ray Y bác có thể khoan trên mặt, như kiểu máy của Hiệp phát cho dễ làm.
Trục Z bác làm rời như kiểu XYZ 3 cục riêng biệt mà lão Nam CNC hay làm, nó dễ căn vuông hơn, mà lắp cũng nhàn. Làm dính vào nhau đến lúc cần căn vuông thì khó lắm.
Thiết kế như bác vẽ rất đẹp, nhưng mà hàn khó hơn, và cong vênh cũng nhiều hơn kiểu máy phay H truyền thống.
Bác nên tham khảo các mẫu máy của tàu, bọn nó thiết kế để giảm cong vênh khi hàn khôn lắm ạ.
Còn nguyên lý giảm cong vênh thì là bác cứ hàn thì chỗ đó kim loại chảy ra, khi đông cứng lại nó co lại và gây co rút. Giống như bác uốn cái cây ấy, bác uốn xong, buộc nó lại thì sau 1 thời gian cái cây nó tự theo hình bác uốn, lúc này bác có thể tháo dây buộc mà cái cây nó vẫn cong như khi bác buộc vậy.
Hàn thì nó cũng cong như vậy, bác làm sao cho nó cong theo các chiều giống nhau và bằng nhau thì hàn xong nó chả cong theo hướng nào cả. Thế nên thiết kế khéo tí thì nó đỡ vênh, hàn theo thứ tự hợp lý cũng đỡ vênh ợ.
Bác hàn xong có thể để lâu thì nó cũng hết vênh như cái cây vậy, hoặc dùng hóa chất tác động, ví dụ như phốt phát hóa cũng đẩy nhanh được quá trình thường hóa kim loại. Lão Nam CNC dạy em 1 tuyệt chiêu là lão ý hàn cái khung xong, bỏ đấy và hàng ngày tè vào là nó hết cong, công nghệ phốt phát hóa của lão ý đấy bác ạ
Chỗ hai chân H bắt xuống Y bác để chỗ bắt ốc công căn chỉnh vuông X với Y. Riêng cục X nếu không mài vuông góc được cũng chả sao lắm, lúc bắt cái mặt X bác đo độ vuông góc với Y rồi mài đi là được.