Hì, em lại ngồi buồn, tiếp cái thớt chém gió này cho vui nha các bác.
Chả biết các bác có bao giờ bị đói không ? còn lứa lâu nhâu bọn em bị đói theo nghĩa đen khá là dài. Bọn em ở ngoài Bắc, từ sau năm 75 bắt đầu ... ăn độn và đói... theo nghĩa đen.
Bạn quản đốc bên em hồi bé chỉ học hết cấp 1 thì nghỉ học đi kiếm xiền. Lúc bé đi bán khoai lang cùng mẹ, trưa về đội thúng khoai không bán hết mà vừa đi vừa khóc vì .... đói quá mà khoai thì không được ăn.
Bọn em đói, nhà nhà đói, công nhân viên chức đói và nông dân thì càng đói.
Nếu năm 1985 nước mình không bắt đầu có đổi mới thì em không biết hôm nay tình trạng đói gạo có còn nứa không ?
Vâng, chỉ một nhát " đổi mới " dân mình từ đói ăn đã thành thừa ăn và có gạo xuất khẩu. Cũng những người dân ấy, chỉ một nhát " đổi mới " thôi các bác ạ, mọi sự thay đổi 180 độ, i như các bác xoay trục A.
Bây giờ mà có một nhát " đổi mới" nữa về công nghiệp thì hay quá các bác nhỉ
Để em chém tiếp bên.... G7
Tây đức sau chiến tranh thế giới thứ 2 kết thúc, cũng chả khác gì Vn thời bao cấp.
Sau chiến tranh, các nước đồng minh a lô xô nhảy vào dìm hàng tây đức. Dìm theo nghĩa đen í ạ, dìm cho mầy không ngóc đầu lên được nữa mới thôi. Dìm cho hết cái họa phát xít
Dân tây đức cũng đói, đói dài. Bà con kéo nhau ra hàng rào các trại lính đồng minh nhặt thức ăn thừa, còn tệ hơn Vn thời bao cấp.
Rồi có một bạn, tên Erhard chi chi đó, bạn này làm tổng trưởng kinh tế của tây đức lúc bấy giờ, sau được bầu là thủ tướng, bạn này đưa ra một cái cũng giông giống như " đổi mới " ở VN, chuyển nền kinh tế tập trung của nước đức bấy giờ sang cơ chế thị trường.
Phép màu kinh tế đức bắt đầu từ đó, và đã phát triển hoành tá tràng 40 năm liên tục ( lương thợ thuyền những năm 90 ở đức có giá trị cao ít nhất gấp đôi các đồng nghiệp đang cày cuốc bây giờ)
Nói túm lại, người dân ở đâu cũng như nhau mà thôi, chả có người nước nào thông minh hay gì gì hơn người nước khác cả, nuôi tốt thì con trâu nó béo, không nuôi tốt thì trâu nó gày, nó ngỏm, có thế thôi ạ. Nhật, Việt nam hay Đức, khác nhau có cái địa lý mà thui.
Hôm trước em có đọc đâu đó có bác cmt đại ý giá mà bác Nhatson ở nước ngoài thì hay hơn.
Vậy để em chém tiếp cái vụ làm giàu ở các nước tư bổn các bác nhá.
Em có một anh bạn, sang Đức chơi rồi bẩu : cái quái gì bên ấy nó cũng có đến tận răng.
Vâng đúng thế, bác thích DIY hử ? có tỉ thứ để các bác chế máy nhá.
Bác thích mua sắm à ? có đủ luôn, từ hàng sang, hàng bình dân đến ... hạ giá. Thích gì có nấy.
Dịch vụ thì hết sẩy nhá, cần cái gì ngồi nhà a lô là có. Thiếu mỗi xiền.
Vâng ạ, thiếu mỗi xiền. Lương bình thường bi chừ em cứ tính khoảng 2000 euro/ tháng. Đổi qua ngân hàng thì khá khá, còn qui theo giá trị mua đồ thì chỉ tương đương 8 triệu ở VN mà thôi.
Vậy sao bây giờ bọn Đức sang VN lập nghiệp nhiều thế ? nhiều kinh hoàng, vác ak47 ra nã cũng chả hết ?
Bởi vì nước nó ổn định quá, cái gì cũng có hay là chả thiếu thứ gì, vậy thì bác bán cái gì để người ta mua bi chừ ? ( em loại trừ bán hàng á châu cho người Việt ).
Bởi thuế má bên nó cao vãi tè, bác mua bán gì gì cũng có biên lai, bác muốn trốn thuế.... hơi mệt đấy ạ.
Trong khi ở VN, cái quái gì cũng thiếu. Bác bán cái gì cũng có người cần.
Con ốc vít ở VN không sản xuất được, sao không bác nào làm ?
Ai cũng muốn tìm được người bán hàng tin cậy, có ai muốn cả ngày đi khảo giá đâu. Vậy là ở VN bác bán hàng dễ hơn ở đức roài. Ơ Đức thằng cha nào bán hàng cũng đáng tin, thế mới chít.
Ở VN cái gì cũng thiếu, vậy là ở VN bác sản xuất hàng dễ bán hơn ở Đức roài. Nếu bác ở bên Đức, thằng hàng xóm nó làm máy ngon choét roài, sao bác cạnh tranh được nữa ?
Cái gọi là " lỗ hổng thị trường " ở VN nhiều hơn ở các nước phát triển, chỉ cần bác tìm ra là đã thành công 50% roài. Đi ra nước ngoài làm chi cho ...mệt![]()



để chia sẻ bài viết lên facebook


Trả lời kèm Trích dẫn

)
