1. Chú ý: Các bạn nên tham khảo Nội quy trước khi viết bài (click vào liên kết bên dưới).
    * Nội quy và Thông báo diễn đàn CNCProVN.com
    * Nếu bạn thấy hứng thú với bài viết. Hãy dùng chức năng Share to facebook để chia sẻ bài viết lên facebook.

          
Kết quả 1 đến 20 của 92

Chủ đề: Đam mê

Threaded View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #1
    Thợ bậc 7
    Ngày tham gia
    Feb 2014
    Bài viết
    747
    Cám ơn
    222
    Được cám ơn 293 lần
           ở 188 bài viết

    Đam mê

    "Cuộc đời là hành trình đến với cái chết..."

    Thật vậy, cuộc đời là một hành trình. Mỗi người có một con đường dài ngắn khác nhau, dù thẳng tắp hay loằng ngoằng thì đều phải tuân theo một nguyên tắc thiết kế của cuộc sống đó là đích đến cái chết. Mình không thích cái đích đó cho lắm.

    Hôm nay không phải vì buồn mà viết, cũng chưa hẳn đã vui quá mà viết mà là do mình nhìn rõ hơn, xa hơn con đường phía trước nên cần lưu lại vài dòng để làm hành trang cho đoạn đường tiếp theo. Nó đơn giản chỉ là đoạn đường phía trước chứ không phải là gì ghê gớm gian nan chông gai gì cả. Vì xét cho cùng thì đoạn đường nào mà chẳng lắm gian truân.

    Chuyện hôm nay mình muốn viết đó là 'đam mê'. Đam mê là gì? Tất nhiên mình có khái niệm cho nó nhưng vẫn thử vào google để search. Vậy là google vẫn cho ra google instant search của từ khóa này. Chứng tỏ có rất nhiều người tìm kiếm nó. Mà đúng thôi, vô số từ khóa đã quá phổ biến, kiếm từ gì mà chẳng có. Một hành động hơi thừa một tí. Tuy nhiên theo khái niệm riêng của mình thì đam mê là sự tự nguyện thực hiện một chuỗi các vấn đề để tạo nên một kết quả nhất định thuộc một lĩnh vực nào đó. Một người có thể có rất nhiều đam mê.

    Đam mê xếp sau một vài thứ có vẻ giống nó, những thứ đó là: tình (tình mẫu/phụ tử/anh chị em, tình yêu), lý tưởng...

    Nếu như mình noi theo lời dạy của Phật tổ Thích Ca Mâu Ni đã nói trong Tứ Diệu Đế về nguyên nhân dẫn đến sự khổ thì 'đam mê' là một yếu tố số một, yếu tố khổng lồ đưa con người ta đến với khổ đế. Bởi vì những gì làm nên "ta", làm nên bản thân sẽ tuân theo nguyên tắc sinh lão bện tử, vì lý do nào đó phải xa lìa hoặc không được tiếp cận với điều mình thích và dẫn đến đau khổ, cho bản thân và có thể cho cả người khác. Có lẽ cũng vì thế mà đâu đó ai đã viết lời bài hát "Đam mê ơi tha thứ hết cho người...".

    Vậy vì sao lại có đam mê, nó từ đâu đến?

    Mình từ nhỏ chỉ tiếp xúc với đất, với cây cối, ruộng đồng, tôm cá và đêm đêm đèn dầu. Năm 11 tuổi chỗ mình bắt đầu có điện và cả một thế giới mới đặt vào gia đình mình qua chiếc tivi màu nội địa 14 inch. Khoảng nửa năm sau đó, lần đầu tiên mình tháo cái tivi ra và ấn tượng mạnh mẽ, đúng hơn là vô cùng mạnh mẽ, board điện tử đầy IC, điện trở, tụ điện v...made in japan. Từ nhỏ chưa bao giờ thấy những thứ đẹp như thế. Câu hỏi lớn đầu tiên trong đời đó là: Tại sao người ta biết làm ra những thứ đó và làm ra bằng cách nào. Mình đã tiêu tốn quãng thời gian cấp 2, cấp 3 để trả lời cho một câu hỏi. Tiêu tốn vài năm sau đó cho một vài mong muốn thử nghiệm. Đó là một trong những đam mê của mình: Điện tử.

    Cuối những năm 90 trên tivi hay phát chương trình "Sự lựa chọn cho tương lai" (hình như vào buổi trưa). Nhìn những chiếc máy vi tính, những chiếc palm pilot (một thiết bị PDA thời đó) sao mà có ma lực mạnh mẽ thế. Chợt nhìn lại cái Casio FX-500A của mình thấy buồn thiu. Đến tận bây giờ vẫn săn lùng mà chưa kiếm được cái palm pilot nào. Đó là thời gian mình ý thức về Công nghệ thông tin. Cái gì mà công nghệ thông tin - với mình lúc đó là các hình ảnh phức tạp hiển thị trên các thiết bị hiện đại. Do không có máy tính nên suốt ngày chỉ biết viết thuật toán ra giấy và rồi nghiện viết, cái gì cũng thuật toán, tưởng chừng như nó có thể thay đổi thế giới hôm nay và ngày mai. Con đường học hành cuối cùng theo nghĩa trường lớp của mình cũng là CNTT.

    Cũng trong thời gian này mình thèm khát âm nhạc kinh khủng. Luôn mơ về một đôi loa, có loa bass, có loa treble. Một cái amplifier có graphic equalizer để điều chỉnh âm sắc của nhạc cụ, giọng ca sĩ...Tuy nhiên thực tế thì khác. Mình có một cái loa chứ không phải đôi loa, do mình tự làm. Nó là cái hộp bìa carton gắn một cái loa bass cũ, một cái loa treble nhỏ và một cái mạch HA1392 (nó hỏng lại thay bằng LA4440). Nguồn âm thanh là một cái đài bằng tí hon to hơn cái băng một tí của Trung Quốc mà mất hẳn cái cửa băng. Nghe Phi Nhung, Chế Linh sướng tai không thể tả! Nói đến đây chợt nhớ đến một số thằng bạn xa xưa mười mấy năm chưa gặp lại. Âm nhạc có phải đam mê của mình không? Không biết.

    Đối với bản thân mình thì nhìn theo một góc nhỏ nào đó thì âm nhạc là một trong nhiều lý do dẫn mình đến đam mê điện tử. Nhưng nhiều khi không hẳn thế. Bốn năm trước mình có tiếp xúc với một số khí tài quân sự điện tử và từ đó lao vào nghiên cứu vi điều khiển, CPLD, FPGA, mua đủ thứ board và linh kiện và thử nghiệm đủ thứ, cũng chưa có gì là hài lòng vì còn quá nhiều gian nan.

    Bố mình là thợ cơ khí của xưởng sửa chữa khí tài quân sự quân khu 4. Từ nhỏ mình được tiếp xúc với rất nhiều thể loại súng ống, xe tăng, cơ khí đủ thể loại thế mà không hề thích cơ khí tí nào. Lúc học CNTT thì học thế nhưng đầu óc cứ chăm chăm vào điện tử. Nhưng mấy năm gần đây, mê cơ khi điên cuồng. Đây cũng là đam mê chết người nhất vì tốn tiền, rất tốn tiền. Một chi tiết cơ khí nhỏ thôi nhưng không thể cưỡng lại được góc cạnh sắc nét của nó, ánh kim loại ma mị có thể khiến đồng tiền trở nên gần vô nghĩa...

    Có ai không có đam mê không?

    Có lẽ là có, nhưng giờ đi ngủ đã, nhạc đang đến đoạn hay quá, thưởng thưởng để ngủ rồi bữa nào phê phê viết tiếp.

    PS: Mình còn có một đam mê lớn nữa đó là gái đẹp
    Lần sửa cuối bởi itanium7000, ngày 22-11-2014 lúc 02:36:16 AM.

  2. Có 13 thành viên đã cám ơn itanium7000 cho bài viết hữu ích này:


Các Chủ đề tương tự

  1. ngthha! Từ Đam Mê...
    Bởi ngthha trong diễn đàn Máy phay CNC
    Trả lời: 29
    Bài viết cuối: 28-05-2014, 06:11:39 PM

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •