Cái máy hàn đường thẳng đầu tiên em chế là vào năm 2001. Hồi ấy em đi dạy hàn cho một đơn vị ở Mỹ đình. Thấy bà con hàn cực quá em lấy con rùa cắt oxy, rồi thêm 2 thanh ray đường tàu kẹp chặt, chặn tấm tôn, cho nó hàn.
Năng suất thì cũng được, một đường hàn 3 m nó chạy hơn 10 phút là xong, hình thức cũng ổn. Một thợ ngồi bấm xong thì pha ấm nước ngồi... chờ. Đủ việc cho khá nhiều người cắt và gá phôi sẵn cho nó.
Để chuyển giao cho người khác em làm cái tờ giấy, ghi lại các bước tiến hành, thông số dòng điện, vận tốc, điện đóm này nọ cho từng loại vật liệu.
Vì là đồ tự chế chả ra làm sao, nên phần khó nhất là con rùa nó có mấy cái khớp vặn vặn, chỉnh mỏ hàn xong thì phải khóa các cái khớp ấy lại, rồi mới hàn.
Chỉ cho ai cũng 15 phút là họ thuộc, ngồi xem họ hàn thì chả có vấn đề gì, sau hai ngày em bỏ đi chơi thì máy bắt đầu chạy lỗi. Lại kiểm tra thì cũng chỉ có mỗi một lỗi là quên khóa khớp trước khi hàn, nó lỏng rồi chạy tí nó xộc xệch. Lỗi rồi thì sửa khó lắm. Vật liệu đã hàn rồi mài đi hàn lại nó không đẹp như hàn lần đầu tiên được nữa.
Em chỉ cho 5-6 người mà sau đó khi em không làm ở đấy nữa mọi người cũng bỏ cái máy ấy luôn. Mấy cái việc vặn nút chặt rồi mới hàn, tưởng dễ mà cũng dễ quên, haizzzzz