Nếu chỉ là smartphone thì búng tay là có.. có chăng phải suy nghĩ và chuẩn bị là làm thế nào để có tiền kìa. Em chơi với china từ thời điện thoại còn đen & trắng. Khi đó chỉ cần đơn hàng 200-500 chiếc là có thể tùy ý mẫu mã rồi. Tính năng thì trong tầm giá, thiết kế có sẵn, cụ ấy chỉ cần đổi layout cho phù hợp với mẫu rồi xử thôi. Đã rất nhiều lần thương lượng với tụi nó... nhưng em tính không chịu được kinh doanh mạo hiểm & chấp vá nên chỉ dừng ở mức tìm hiểu & giới thiệu cho mấy con buôn thôi. Cũng trong thời này.. việc nấu lẫu dt em cũng hay làm để có cái ăn xem như bỏ công làm lời. Sau này dt hạ giá quá em bỏ nghề.
Mạnh tay hơn sau này thì em thấy viettel, fpt v.v.. cũng bỏ tiền ra oem sau đó gắn mác của mình vào đó thôi.
Về hệ điều hành thì với android.. thấy cá nhân nó còn tự mổ ra sào nấu lại theo ý mình.. thì cở như bác Quảng thì chuyện nhỏ như cọng cỏ ấy mà.
Đa phần các dt thuộc phân khúc rẻ thì thấy là tối ưu cấu hình, dùng số lượng để bù kinh phí & lợi nhuận. Ngoài việc tranh thị phần thì góp phần không nhỏ vào chiến lượt quảng bá thương hiệu. Lâu lâu mới có một mẫu đột phá về mẫu mã, ý tưởng thiết kế.. chứ cấu hình thì thấy đã tiến đến phần đỉnh rồi. Chắc phải lâu lắm mới có bước đột phá tiếp theo về công nghệ.
Còn vụ BPhone thì em chẵng hiểu sao có nhiều bác cuồng đến vậy. Có chăng thì trong đợt này bác Q la ó hơi lớn tiếng (bác ấy vốn đã được gọi là Q nổ rồi) nên mọi người hơi điết tai thôi. Mà cụ Q này đã nổ như đạn thời mà BKAV mới ló mặt kìa. Cái BKAV này nó dọn không biết bao nhiêu là thành quả lao động của em chì vì cái cách làm việc vừa ngu vừa nguy hiểm, thà giết lầm hơn là bỏ sót. Sau xự vụ em chỉ biết tự xỉ vã mình đã nhẹ dạ cả tin.
Em chém không phải em ghen ăn tức ở mà em thấy nó ảo quá keke.