Có ông nhà thơ bẩu thía lày các bác ạ : Có những phút làm nên lịch sử, có cái chết hóa thành bất tử ....
Em thì em chả biết làm nên lịch sử nó là cái gì, và em cũng chả thích chết, nhưng có những phút gãy mịa nó lưng thì em dính roài.

Số là buổi trưa hôm ấy, mọi người đang nghỉ thì em cần bê cái bàn map ra chỗ khác. Tính em cẩn thận, bèn nhờ 1 người nữa bê cùng. Móa ơi sao hôm nay nó tự nhiên lại nặng đến thế này nhỉ. Bê có mấy bước thôi các bác ạ, thế là cái lưng của em nó đau, chết thật, sao lại thế được nhỉ.

Tối hôm ấy ngồi chém gió với ông chú, ông ấy thấy em ngồi nhấp nha nhấp nhổm, hỏi làm sao ? em bảo cháu bê có thế, có thế mà bi chừ nó đau chú ạ. Ông ấy bảo thôi mai đi nắn ngay nó lại không thành tật thì khổ.

Thế là hôm sau chú cháu em chở nhau lên nhà cô Tý, thị trấn Chũ, Bắc giang nắn lại cái xương lưng.

Hồi thứ nhất, nắn xương chỗ cô Tý, thị trấn Chũ, Bắc giang

Đến nơi, cô ấy bảo em nằm xuống cái ghế dài, vuốt tay một cái dọc sông lưng, bảo thấy rồi, 2 đốt lệch, số L.. và L..
Uỵch một cái, từ từ nằm yên đấy, chưa vào đâu, uỵch, uỵch, rắc.... vào rồi, người tiếp theo.
Móa ơi đúng là khỏi luôn các bác ạ, thế quái nào mà dễ thế á ? số mình còn son chán.

Cái lưng em hết đau hoàn toàn, ngày hôm sau vẫn ngon choét, tiếp cả tuần sau vẫn vậy, ngon rồi....
Cô Tý này siêu thật, gãy chân, gãy tay cô ấy tháo bột, nắn chỗ xương gãy vào, bó thuốc, nẹp lại bằng cây mía, về. Nhiều người đi khám lại sau 2 tuần đã thấy khỏi. Có ông cụ chả biết nghịch cái gì, một bên vai gập xuống ngực, cô ấy hỏi hỏi mấy câu, oái một nhát đã xong, bảo cụ đứng dậy giơ tay cháu xem nào...
Móa, mụ vợ nhà em mấy năm trước bị va xe, gãy mất 1 cái chân, nằm viện mổ, đóng đinh, rồi nhiễm trùng mất gần 1 năm, mỗi ngày chạy kháng sinh mất hơn 1 củ tiền thuốc, tốn khá là nhiều mới thoát cái nạn cưa một bên chân.
Giá mà hồi ấy biết, lên cô Tý thì xong lâu rồi.
Tiền chữa thì tùy tâm, có cái đĩa trên bàn thờ, bỏ bao nhiêu vào thì bỏ. Học sinh thì đứa nào bỏ tiền vào cô ấy quát cho, không cho bỏ vào. Toàn tờ be bé, 50, 100 ít lắm, chủ yếu là 10 với 20 nghìn.
3 tuần sau cái lưng em nó đau lại, vẫn cảm giác buốt xuống tận chân như hôm mới bị. Thôi em lại lên cô Tý lần nữa vậy.
Lại rắc một cái, lại người tiếp theo, lại hết đau.
Càng ngày nó càng tệ, sao thế nhỉ, một tuần đau 1 lần, rồi thì lên cô Tý xong về vẫn đau. Chết em rồi.
Em đi soi cắt lớp, thoát vị 2 phát, thoái hóa mấy phát.
Làm thế quái nào bi chừ ?
Cao điểm là lần vào Sì gòn, móa ơi nó đau thế là đau, ngồi không được.
Ông anh trong Sì gòn cũng bị như em, bảo ra Hà lội mà chữa. Ui anh cũng bị à ? Ừ, tao bị phải ngồi xe lăn, ra Hà nội 20 hôm là khỏi hẳn. Ui ui đại ca chỉ chỗ cho em với. Hà lội là quê nhà em mừ, quá là tiện.